Thanh Tâm – Thả buông mây trời

Nhà thơ Thanh Tâm tên thật là Nguyễn Thanh Tâm sinh năm 1958 tại Bình Thuận. Anh là giáo viên toán kinh tế, nguyên Hiệu trưởng Trường Cao đẳng nghề Bình Thuận. Về hưu anh đến với thơ và đam mê sáng tác. Với anh, thơ luôn mang đến nguồn cảm hứng bất ngờ, là vẻ đẹp vi diệu của ngôn ngữ, là hình tượng nghệ thuật ngôn từ cao cấp mà nơi đó anh mong một lần được chạm tay vào được.  Môi trường & Đô thị điện tử trân trọng giới thiệu thơ anh đến với bạn đọc.

Huỳnh Đạt chọn và giới thiệu

 Mời em

 Mời em hãy đến bên tôi

Cùng nhau đi dưới khoảnh trời mồ côi

Lùa tay ngà ngọc chiều rơi

Cùng ru giấc mộng cho vơi ngày buồn

 

Mời em theo gió mưa tuôn

Đưa con nắng lạ thả buông mây trời

Nghe chừng trong tiếng lá rơi

Đêm trao hơi thở chơi vơi men tình

 

Mời em mời chỉ một mình

Tôi về thắp lại bình minh đợi chờ

Xin em neo bước bên bờ

Tôi mang trăng gió làm thơ đón thuyền.

 

Trở về Phan Thiết

Bao giờ về lại thành Phan

Nghe Cà Ty thở nồng nàn biển khơi

Phố xưa lối cũ buồn mời

Rêu phong tháp nước lưng trời cô liêu

 

Trở về Phan Thiết một chiều

Gió đông se lạnh quạnh hiu đời mình

Người đi để lại dáng hình

Bỏ con thuyền nhỏ theo tình trôi xa

 

Lặng im ngồi đợi chiều qua

Nghe đêm thổn thức cánh thuyền ra khơi

Đồi Dương tĩnh lặng góc trời

Sao nghe sóng vỗ rối bời ngóng trông

 

Trở về Phan Thiết chiều đông

Thuyền ai hờ hững trên dòng Cà Ty

Đôi bờ nhiều lượt phân ly

Xuân về, tháp nước thầm thì với sông.

 

Muộn

Chiều buồn đếm giọt thời gian

Hoàng hôn rơi vội loanh quanh kiếp người

Đời người không quá sáu mươi

Yêu em tôi mất cả thời con trai

Tháng ngày lặng lẽ phôi phai

Tóc pha sương muối, nhớ ai… bồi hồi

Và em cũng đã một thời

Sầu – thương hơn nửa một đời với ai?

 

Đêm về qua giấc liêu trai

Ngược dòng quá khứ cả hai khổ cùng

Thịt da khao khát chưa từng

Xác thân đày đọa tận cùng yêu thương

 

Tôi – Em ngày tháng vấn vương

Cả hai cộng lại chung đường hoàng hôn…

(Theo Môi trường & Đô thị điện tử)

 

Ảnh: Nhà thơ Thanh Tâm